Một thanh niên trẻ không hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình liền tìm đến ngôi chùa nọ để giải bày tâm trạng với một vị cao tăng. Anh ta rất đau khổ thổ lộ với nhà sư rằng: “Mọi điều trong cuộc sống đều không theo ý muốn, sống cũng không bằng chết thì còn ý nghĩa gì nữa?”.
Nhà sư im lặng nghe chàng trai than thở, rồi quay sang nói với tiểu hòa thượng: “Vị thí chủ này ở xa đến, con đi lấy một tách nước ấm, pha trà mời khách”. Một lát sau, tiểu hòa thượng mang cốc nước đến. Nhà sư thả lá trà vào cốc.
Chàng trai không hiều liền hỏi: “ Nhà chùa sao lại dùng nước ấm để pha trà?” Cao tăng chỉ cười mà không nói gì. Chàng trai uống thử một ngụm trà, lắc đầu: “Không có một chút hương vị gì cả.” Nhà sư nói : “Đây là trà Thiết Quan Âm nổi tiếng đó!”.
Nhà sư lại sai chú tiểu mang bình nước sôi đến. Nhà sư lấy một chiếc cốc, cho lá trà vào và sau đó đổ nước sôi. Lá trà trong cốc chìm nổi, lên xuống tạo nên một làn khói tỏa mùi thơm nhẹ. Nhà sư lại tiếp tục cho thêm nước sôi vào trong cốc, lá trà càng chuyển động mạnh hơn, hương thơm càng trở nên ngào ngạt và cứ tiếp tục thêm nước 5 lần cho đến khi cốc đầy nước mới thôi. Lúc này nước trà đã chuyển sang màu xanh, mùi thơm ngào ngạt đặc trưng, chỉ nhấp một ngụm trà thôi mọi giác quan đều như được đánh thức.
Lần này nhà sư mới cười hỏi chàng trai: “Thí chủ có biết vì sao cùng một loại trà Thiết Quan Âm mà lại có vị khác nhau không?”. Chàng trai liền nói : “Vì nước pha trà không giống nhau”.
Nhà sư gật đầu: “Nước không giống nhau nên khi thả lá trà, nó cũng sẽ chìm nổi cũng không giống. Nước mới còn ấm pha trà sẽ làm lá trà nổi trên mặt nước sao có thể tạo nên mùi thơm? Còn dùng nước sôi để pha, lá trà nổi lên chìm xuống nhiều lần, trong nó chứa đựng cái tinh khiết của giọt mưa xuân, cái hừng hực của tia nắng mùa hạ, cái không khí dịu mát của mùa thu, cái se lạnh của tiết đông. Thế gian nhiều phức tạp khiến con người chẳng phải cũng giống như lá trà kia, cũng chìm nổi đó sao?. Nhưng những ai chưa đi qua mưa gió, trắc trở thì cũng giống như lá trà được pha bằng nước ấm, chỉ trôi nổi trên mặt nước không bao giờ làm ra được hương thơm. Còn như ai đó vất vả kinh qua phong ba, đối đầu với khó khăn thử thách mới giống như lá trà chìm nổi trong nước sôi kia, rồi tự nó đã tỏa ra mùi thơm nồng nàn, đặc trưng một hương vị!”.
(Sưu tầm)